Trước đây, tôi chưa bao giờthấy ba tôi khóc. Những năm tháng học cấp II, tôi rất ngỗnghịch, lì lợm và hỗn hào. Tôi luôn nhớ ánh mắt bất lực trước những lần tôi trốn học, bỏnhà đi. Có lần, ông ngồi bệt xuống sàn nhà rất lâu sau một trận cãi lại của tôi. Tôi đã thấy ba buồn, ba đau khổ, nhưng chưa bao giờ ba khóc.